Pages

Thứ Tư, 28 tháng 11, 2018

Cứ bình tâm, rồi trái tim sẽ lại yêu thương

Mọi người vẫn hay nói rằng: Chọn yêu thương một người không phải người đó có gì, cho ta những điều gì mà ở bên người đó cảm thấy trái tim ta thật sự an toàn và bình yên hết sức.


Đâu đó ngoài kia vẫn còn những vết sẹo chưa lành từ tình yêu tan vỡ, những nỗi nhớ ngày đêm ùa về cả trong giấc mơ chập chờn, rồi giật mình choàng tỉnh vì gối ướt môi cay. Còn những mối hận về tình chia đôi, vì người chen ngang, vì muôn vàn đắng cay của nhân tình thế thái. Người ta buồn khổ do chẳng có cách nào thoát ra, giống con thiêu thân lao vào trong lửa, biết rằng sẽ chết mà hết cách quay đầu.
Hạnh phúc đôi khi đơn giản lắm, đó là biết dừng lại đúng lúc. Tình yêu chẳng bao giờ tồn tại hai từ mãi mãi, lúc bắt đầu luôn luôn biết rằng sẽ có một kết thúc, kết thúc đó là viên mãn hay đớn đau thì cũng dạy cho ta một bài học về sự cho đi và nhận lại, để ta biết rằng, ta yêu người kia nhưng bản thân ta cũng xứng đáng có được yêu thương trọn vẹn. Vào lúc ta nhận ra mình yêu bản thân hơn hết thảy đó là lúc hạnh phúc đến tột cùng.

Cuộc sống có vô vàn lựa chọn, đứng giữa nhiều con đường, đôi khi không phải chọn con đường nào phẳng nhất, gần nhất mà chọn con đường đúng đắn nhất để đi. Giữa những người yêu thương mình không phải tìm người đẹp nhất, hoàn hảo nhất mà tìm người phù hợp và cho mình cảm giác yêu thương an toàn nhất. Đôi khi hạnh phúc là khi ta sớm nhận ra được điều đó. Vậy thôi!
Ðịnh mệnh mang chúng ta đến với nhau nhưng chính chúng ta làm cho định mệnh thành sự thật. Chúng ta sống trên đời này không phải để tìm thấy một người hoàn mỹ để yêu mà chính là để học cách yêu thương một người không hoàn mỹ một cách trọn vẹn.
Mọi khổ đau trải qua đều có ý nghĩa riêng của nó. Cứ mỉm cười và bình tâm bước tiếp, bởi phía trước kia không biết sẽ có những điều gì bất ngờ đang chờ đợi. Hãy cứ thản nhiên mà đón nhận. Sóng gió cho ta thêm trưởng thành. Niềm vui cho ta thêm động lực. Dù thế nào cũng phải sống, tại sao không chọn cách sống trong lạc quan rồi hạnh phúc sẽ từ đó mà sinh ra.
Cuộc sống vốn dĩ rất nhẹ nhàng, là do con người khiến cho nó phải quay cuồng, gấp gáp. Sống nhanh sống vội vì nghĩ rằng thanh xuân có hạn, nay người bên ta mai đã xa nghìn trùng, rồi ai oán trách than, rồi nhớ nhung âu sầu, giữa dòng đời rất vội sao ta không dừng lại để nghỉ ngơi, giữa hai chiều quên – nhớ, những thứ cần lãng quên hãy ném đi thật xa, những gì cần lưu giữ hãy khóa vào thật kỹ. Cứ thế nhẹ nhàng thôi, an yên mà sống.
Tình yêu cũng giống như những bản nhạc, mà những bản nhạc hay là những bản nhạc không lời.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét